Không phải vì anh đã chán yêu mà là anh sợ không xóa được hình bóng em
Nhiều lúc anh đã muốn mở rộng trái tim mình để đón nhận một tình yêu mới, nhưng anh biết mình không thể làm như thế. Trái tim anh không thể nào xoá nhoà đi hình ảnh của em cũng như tình cảm anh dành cho em.
Em à, anh không ngờ tình cảm anh dành cho em bấy lâu lại có thể dễ dàng thay đổi như vậy. 3 năm bên nhau dường như chẳng còn ý nghĩa gì khi anh bắt gặp em đang tay trong tay với một người con trai khác. Em có biết lòng anh đau đến thế nào không?
Anh đi qua những nơi chúng mình từng đến, dừng lại một chút và nhớ về hạnh phúc mà anh đã từng nắm chặt trong tay. Anh cũng phải bật khóc rồi lại tự trách bản thân mình không thể giữ em ở lại. Từ một người đến trước, nay anh lại trở thành người phải đứng từ xa nhìn em nắm tay người con trai ấy đi trên con đường mà anh và em đã đi cùng nhau. Thật sự anh không thể nào quên được hình bóng của em. Nhiều lúc anh đã muốn mở rộng trái tim mình để đón nhận một tình yêu mới, nhưng anh biết mình không thể làm như thế. Trái tim anh không thể nào xoá nhoà đi hình ảnh của em cũng như tình cảm anh dành cho em. Anh sợ sẽ lại yêu một người giống như em, rời bỏ anh mà đi. Anh thật sự rất sợ cái cảm giác này em có hiểu không?
Nhìn những người khác hạnh phúc anh cũng thèm lắm chứ, anh cũng muốn được yêu thương và che chở nhưng sao cứ nghĩ đến việc dù có yêu nhau nhiều như thế nào thì cuối cùng người ta cũng bỏ anh mà đi, giống như em đã làm với anh, thì anh lại chẳng thể mở rộng cánh cửa trái tim thêm lần nào nữa.
Mọi người bảo anh không việc gì phải khổ sở như vậy, anh xứng đáng gặp được người tốt hơn, yêu anh thật lòng nhưng 3 năm là khoảng thời gian rất khó để quên, cũng như nỗi đau em mang đến cho anh vậy. Anh không tự tin mình có thể gặp được ai khiến anh dành hết tình cảm cho họ như em, cũng như không dám đánh cược anh sẽ có được hạnh phúc.
Anh biết mình kém cỏi, hèn nhát, nhưng sự thật đúng là anh không dám yêu nữa. Cảm giác đã từng là tất cả, rồi lại trở thành không là gì cả khiến anh suy sụp, mệt mỏi và thất vọng đến nhường nào. Anh cũng tự dằn vặt bản thân rất nhiều sau khi em ra đi, và anh không nghĩ mình đủ can đảm để vượt qua những cảm xúc tiêu cực ấy thêm lần nào nữa.
Em à, anh không chán yêu, mà là anh sợ câu chuyện tình yêu của mình cứ mãi đau khổ như vậy.
Comments
Post a Comment