CÓ MỘT MẦM XANH TRONG TIM ANH
( Truyện ngắn ) Tôi không biết đã có chuyện gì nhưng trông Nguyên khác lắm, dù chỉ mới gặp cậu ấy một lần. Cô ấy giống như vừa tỉnh dậy khỏi một giấc mơ u ám nào đó. Thoát buồn và ngập tràn hi vọng. Nguyên Tôi không ngừng khoáy cốc cà phê đã nguội, chỉ khoáy, như vô thức. Tiếng muỗng gõ nhẹ vào thành li tí tách, dội ngược vào dòng cà phê đặc sệt bên trong, xám xịt, u uất. Trời đang mưa. Mưa đêm có thứ ma lực chết người, không giết ngay mà tẩm ngẩm thấm sâu. Chì chiết cơn đau đến quằn quại. Rất lâu rồi, tôi vẫn nhớ một người. Trên đời này có rất nhiều chuyện nên quên, cần quên và phải quên để bảo vệ tim mình. Khổ nỗi tim là một loại ngu ngốc, cứ thích hút chặt bám sâu vào những thứ bén nhọn của thì quá khứ. Tôi nhấp thêm một ngụm cà phê, bước đến kệ sách. Cầm trên tay cuốn “Gặp lại” của Marc Levy, trang đầu vẫn còn mấy dòng nắn nót: “Ước gì một lúc nào đó, chúng ta có thể yêu hết mình như họ. Mặc kệ thế giới cuồng quay hay thay đổi”. Đã nhiều tháng rồi Minh rời xa tôi. Bao nhiêu tháng t